Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013
In:
Colors of Life
Ngày không vội vã
Có buổi sáng chạy xe rất chậm, bao người qua mặt, bao xe bấm còi. Lừng lững mà đi.
Có buổi chiều không về nhà vội, không cần đến trường. Chẳng ai chờ đợi, không ai điểm danh.
Có những tối không biết làm gì để đừng đến ngay mai, để khỏi gặp những buổi mai nhàn hạ. Bỗng chốc lọt vào đám kẹt xe không cau có gì.
Chiếc điện thoại cũng rảnh rang cả ngày dù trong vùng phủ sóng,không một tin nhắn, không cuộc gọi nhỡ, chỉ âm thầm đếm nhịp thời gian.
Đó cũng không phải là ngày chủ nhật.
Ta có cần cho ai?
Lững thững ta trôi giữa dòng đời, người đi đâu quá vội. Người nối nhau bất tận triền miên. Những dòng xe cuốn đi trong vô thức. Bất ngờ gặp một người quen mà lòng chưa kịp thấy vui hơn, rồi người đi như gió cuốn sau khi để lại câu chào “gặp lại sau nhé”.
Thoảng trong cuộc đời ta gặp những ngày như thế, nhẹ hẫng, lưng chừng. Chợt thèm những vòng xe có đích, những đợi chờ, trách cứ, những bận rộn vô chừng, chợt sợ sống một ngày không biết gì vội vã…
P/s: "bài viết này tôi viết cách đây 4 năm khi vẫn còn là sinh viên năm 3, được đăng trên trang blog cá nhân -yahoo 360plus " Hoàng tử Giọt mưa"... được trích kha khá trên các blog khác dưới dạng sưu tầm, thậm trí người sưu tầm còn ko biết tác giả là ai, nay đăng lại trên blog mới này"
Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013
In:
Colors of Life
Tản mạn tháng 6
Lại một tháng 6 nữa về rồi!
Hè râm ran trên tán lá. Phượng cháy đỏ những khát vọng về một thời đã xa...có những phút tĩnh lặng lòng mình để nghĩ về những gì đã qua...chợt giật mình thảng thốt...Sao thời gian trôi đi nhanh thế! Đến một lúc nào đó liệu thời gian có gội tóc mình trắng phau phau? Có gội trôi đi những kí ức vui hay những kí ức buồn...
Tháng sáu về! Tiếng ve sôi ồn ào mà lòng lại lặng thinh vì tháng 6 đến nhanh quá, rồi cũng lại ra đi vội vã hối hả cùng mùa thi...
Tháng 6 mưa dữ dội, nắng cũng chói chang mà lòng người không còn thời gian để mênh mang cùng câu hát. Nhịp sống hối hả thường nhật đang cuốn người ta theo biết bao ước mơ, sự nghiệp còn dang dở...
Ôi tháng 6 về rồi...tháng 6 gọi về một miền kí ức. Có những nỗi niềm riêng em chỉ giữ lại trong sâu thẳm lòng mình. Có những điều người ta không nói hoặc không nghĩ đến nữa cử để nó ngủ yên. Thôi đừng thức dậy nhé nỗi niềm riêng! Và có lẽ sẽ tốt cho tất cả những người tôi yêu mến...
Tháng 6 sóng sánh nắng vàng... đành gửi lòng mình vào những đoá hoa đang hé nở, những tán lá xanh non, những mầm cây đang khe khẽ cựa mình đón ánh nắng tháng 6 chói chang để tâm hồn bớt già cỗi cùng thời gian, năm tháng...
Tháng 6 ơi! Cứ nhẹ nhàng buông nắng để nắng nô đùa thoả thích trên tán lá, để nắng mơn man ve vuốt nụ hoa đang chúm chím sắc hồng...
Tháng 6 cứ rung lên những nót nhạc trầm để ta chắng dám chạm nhẹ tay vào sợ làm tan đi cái khoảnh khắc ngân nga...
Tháng 6 biết gửi gì vào những cơn mưa mát lịm của mùa hạ! Mưa thấm sâu vào lòng đất để cây lá vẫn chồi những mầm xanh và căng tràn nhựa sống yêu thương...
Xoè bàn tay hứng lấy những giọt mưa tháng 6 để mưa thấm đẫm tâm hồn, để rồi đọng mãi trong kí ức những nỗi nhớ niềm thương...
Hè râm ran trên tán lá. Phượng cháy đỏ những khát vọng về một thời đã xa...có những phút tĩnh lặng lòng mình để nghĩ về những gì đã qua...chợt giật mình thảng thốt...Sao thời gian trôi đi nhanh thế! Đến một lúc nào đó liệu thời gian có gội tóc mình trắng phau phau? Có gội trôi đi những kí ức vui hay những kí ức buồn...
Tháng sáu về! Tiếng ve sôi ồn ào mà lòng lại lặng thinh vì tháng 6 đến nhanh quá, rồi cũng lại ra đi vội vã hối hả cùng mùa thi...
Tháng 6 mưa dữ dội, nắng cũng chói chang mà lòng người không còn thời gian để mênh mang cùng câu hát. Nhịp sống hối hả thường nhật đang cuốn người ta theo biết bao ước mơ, sự nghiệp còn dang dở...
Ôi tháng 6 về rồi...tháng 6 gọi về một miền kí ức. Có những nỗi niềm riêng em chỉ giữ lại trong sâu thẳm lòng mình. Có những điều người ta không nói hoặc không nghĩ đến nữa cử để nó ngủ yên. Thôi đừng thức dậy nhé nỗi niềm riêng! Và có lẽ sẽ tốt cho tất cả những người tôi yêu mến...
Tháng 6 sóng sánh nắng vàng... đành gửi lòng mình vào những đoá hoa đang hé nở, những tán lá xanh non, những mầm cây đang khe khẽ cựa mình đón ánh nắng tháng 6 chói chang để tâm hồn bớt già cỗi cùng thời gian, năm tháng...
Tháng 6 ơi! Cứ nhẹ nhàng buông nắng để nắng nô đùa thoả thích trên tán lá, để nắng mơn man ve vuốt nụ hoa đang chúm chím sắc hồng...
Tháng 6 cứ rung lên những nót nhạc trầm để ta chắng dám chạm nhẹ tay vào sợ làm tan đi cái khoảnh khắc ngân nga...
Tháng 6 biết gửi gì vào những cơn mưa mát lịm của mùa hạ! Mưa thấm sâu vào lòng đất để cây lá vẫn chồi những mầm xanh và căng tràn nhựa sống yêu thương...
Xoè bàn tay hứng lấy những giọt mưa tháng 6 để mưa thấm đẫm tâm hồn, để rồi đọng mãi trong kí ức những nỗi nhớ niềm thương...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)